Khái niệm di tích và di sản ngày nay đã mở rộng. Vào nửa sau thế kỷ XIX, ở Âu Châu người ta nói tới khái niệm cổ kính và cổ vật. Cùng với sự phát triển của các bộ môn khoa học xã hội, khoa học tự nhiên và đặc biệt của nền kỹ nghệ, dần đã xuất hiện những khái niệm di tích kiến trúc, di tich khảo cổ học, di tích lịch sử, di tích văn hóa. Ở nửa sau thế kỷ XX, quá khứ không chỉ được nhìn nhận hạn chế bởi những thiết chế vật chất đơn chiếc, mà còn chuyển sang những khái niệm bao trùm và thấu triệt hơn: di sản lịch sử, di sản văn hóa vật thể ra phi vật thể, di sản đô thị, di sản thiên nhiên v.v…